Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Bánh Đậu Xanh Đài Loan Và Đồ Tham Ăn


Bánh đậu xanh Đài Loan và đồ tham ăn

Author: Shampoo

Ratting: SA

Parring: ChanHyun


       BaekHyun.

       Là cậu nhóc đang dính chặt lấy cái máy tính.

       ChanYoel.

       Là cái tên đang-dính-chặt-lấy-cái-người-đang-dính-chặt-lấy-máy-tính… vừa nêu ở trên.

       Xung quanh căn phòng, còn mười tên khác, mỗi người dính chặt lấy một thứ của mình. ChanYoel nghĩ như vậy. Điều đó dẫn đến việc gã cũng phải dính chặt lấy cái-thứ-của-mình.

       Một ngày nhàn dỗi hiếm có của EXO, nhàn dỗi đến độ, có vài kẻ nảy sinh ra vài ý tưởng không được bình thường cho lắm. Bắt đầu từ BaekHyun.

-          CHANYOEL!!! – BaekHyun hét lớn.

       ChanYoel giật mình sau đó thì gã tiếp đất một cách không hề nhẹ nhàng, ngước lên nhìn cái con người mồm nói xin lỗi nhưng ánh mắt vô cùng thỏa mãn kia, gã tự thấy bản thân thật đáng thương.

-          Gì vậy? – Gã nhăn nhó nhưng chẳng dám gắt gỏng.

-          Tớ. Muốn đi đến Pháo Đài Đuôi Thỏ.

-          Hả? Gì cơ? – ChanYoel mở to mắt – Đuôi gì cơ? Nhưng mà nó ở đâu mới được chứ?

-          Trung Quốc.

       BaekHyun hướng mắt về phía Luhan, anh bước nhanh về phòng. Tiếp tục lê ánh mắt đến chỗ Tao, cậu bé vẫn đang nghịch ngợm con gấu trúc bằng bông của mình. Dồn chút hi vọng cuối cùng về phía Lay và Kris, hai con người này lại càng chẳng thèm quan tâm đến lời cậu nói.

-          Yaaaaa!!! Có ai nghe em không vậy? – BaekHyun hết kiên nhẫn nhảy dựng lên.

-          Thứ nhất… - Kris điềm đạm – Pháo Đài Đuôi Thỏ không phải ở Trung Quốc… - Lay gật đầy hưởng ứng – Thứ hai… cậu muốn tới đó làm gì?

-          Tới đó làm gì? – Lay nhái lại giọng trưởng nhóm.

-          Em… - BaekHyun ngơ ngác – Chỉ là muốn thôi mà.

-          Hừm! Chẳng có gì thú vị đâu. – Kris nói dối để cậu bé quên đi cái ý tưởng điên khùng đó.

       BaekHyun muốn cãi lại nhưng đúng là cậu chẳng biết phải phản đối lời nói của trưởng nhóm như thế nào, cậu đưa mắt sang nhìn ChanYoel đang lắc lư và cười ngớ ngẩn, cậu thật chỉ muốn cầm cả cái máy tính và đập vào cái bản mặt đó, tự hỏi mình rằng chuyện này có gì đáng để cười cơ chứ.

-          Nhắc đến Đài Loan… WuFan! Tớ thèm bánh đậu xanh quá! – Luhan bước từ trong phòng ra với chiếc khăn vắt trên cổ.

-          Hửm? Ừ! Chẳng có gì thú vị hết. – Kris tiếp tục nói dối để ngăn chặn ý tưởng điên rồ nào đó tiếp sau của Luhan, chẳng hạn như việc… đòi về Bắc Kinh chỉ để ăn bánh đậu xanh…

       BaekHyun tròn xoe mắt, nhìn hai cái kẻ rõ ràng là đang trêu ngươi cậu, nếu đã là nói chuyện riêng sao không nói bằng tiếng Trung đi, bánh đậu xanh… cậu cũng muốn ăn.

-          ChanYoel… - Cậu bé quay sang nhìn gã.

-          Đừng nhìn tớ… Tớ không phải bánh đậu xanh.

-          Cái bánh đó nó như thế nào hả hyung? –Tao quay sang Luhan.

-          Nói thế nào nhỉ… nhìn bề ngoài thì hơi giống màn thầu ở Thanh Đảo với Vân Nam đó…  – Luhan liếc sang ánh mắt sáng rực của Xiu Min – Nhưng nó có vỏ là bánh da lọc và nhân là đậu xanh nghiền còn ở giữa là lòng đỏ trứng gà muối.

-          Cậu đang nói bánh đậu xanh Bắc Kinh hay Đài Loan vậy? – Kris hỏi.

-          Về cơ bản thì cũng giống nhau cả thôi. – Luhan nhún vai.

-          Nếu là bánh đậu xanh Đài Loan thì còn có vừng đen ở bên ngoài nữa. – Kris bổ sung.

-          Ồ! Đúng rồi! – Luhan vỗ tay lên bàn.

       Khỏi phải bàn về việc những con người còn lại phản ứng ra sao sau màn miêu tả đặc sắc này của hai anh chàng lớn tuổi, có lẽ tôi không cần tường thuật lại, các bạn cảm thấy thế nào? Đúng rồi đó! Chính là muốn chảy nước miếng…

       BaekHyun thấy cái gì đó ngờ ngợ, cái bánh đậu xanh Đài Loan đó có cái gì quen quen. Không! Cậu chưa bao giờ nếm thử qua món đó, nhưng nó có cái gì đấy thật sự rất quen. Cậu liếc mắt sang khuôn mặt chói lòa bên cạnh, cả cái cánh tay đang khoác lên vai cậu nữa… Giờ thì BaekHyun biết thứ bánh đó nó giống-cái-gì rồi…

       Gã.

       Park ChanYoel.

       Là… Không! Chính xác là một cái bánh đậu xanh Đài Loan ngoại cỡ.

       … Bề ngoài là bánh da lọc với nhiều lớp xếp lên nhau khiến cho bạn không thể nhìn thấy điều gì ở bên trong, thậm chí là vừng đen xấu xí thỉnh thoảng khiến người ta thấy rất đáng ghét…
                           
-          Kris a~~~ Đã hết viêm họng chưa? Mấy hôm ở concert ở L.A hyung tập nhiều quá mà… Lớn rồi mà không chú ý gì cả… - ChanYoel nhăn nhó rồi đưa mấy viên kẹo bạc hà cho kẻ lớn tuổi kia.

       Khuôn mặt đẹp trai vô cùng của Kris trở nên thật khó coi vì bị nhắc nhở trước cả đám nhóc như thế này, nhưng ánh mắt đó… thật sự là không nói dối được đâu mà.

       … Còn bên trong thì, chính là lớp đậu xanh ngọt ngào mà chỉ khi phá bỏ lớp da lọc bên ngoài mới có thể cảm nhận được.

-          Byun Baek! Cậu muốn nó không? Ý tớ là cái bánh gì gì đó… Park ChanYoel này nhất định sẽ đưa cậu đến Đài Loan để thưởng thức, hứa đó! – Gã cười nhăn nhở.

       … Nhưng có lẽ chỉ mình Byun BaekHyun mới hiểu được gã có một trái tim đỏ hồng ở tận sâu bên trong… Chỉ mình cậu biết và chỉ dành cho mình cậu… Byun BaekHyun.

-          ChanYoel này! Hình như dạo này tớ hơi tham ăn thì phải?

-          Hửm?

-          Không có gì!

       BaekHyun tựa đầu lên cái vai rộng bên cạnh, ngẫm nghĩ một điều gì đó mà chẳng ai có thể hiểu được. Cậu vươn tay giật giật tóc của cái kẻ đang làm gối tựa cho mình.

-          Tớ thật sự rất là tham ăn đó. Nhớ đấy!


End.


Fan fic by Shampoo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét