Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Tiểu Yêu Quái


Tiểu yêu quái

Author: Shampoo

Ratting: SA

Parring: ChanHyun





       Lần đầu tiên ChanYeol gặp BaekHyun… Hắn đã đưa cho cậu chiếc khăn tay của mình vì cậu bé mải nhảy nhót mà ngã đến dập mỏ.



       Về sau này hắn cứ lẽo đẽo theo cậu đòi trả lại chiếc khăn nhưng BaekHyun lại nói rằng cậu đã vứt cái khăn xấu xí đó từ lâu rồi… Vậy mà. Những lần sau đó hắn lại thấy cái khăn xấu-xí của mình lấp ló trong túi quần cậu bạn… Cuối cùng thì hắn đành cười xòa, thì cứ coi như đó là của cậu ta đi.






       Khi teaser của BaekHyun được tung ra, cậu bé thực sự rất lo lắng, ChanYeol lúc đó lại xuất hiện với khuôn mặt kinh điển của mình và đưa cho cậu chiếc lắc tay mà hắn nói là bùa may măn của hắn. ChanYeol còn nói thêm rằng chẳng biết nó có mang lại may mắn gì không, nhưng ít nhất thì nó cũng làm kẻ to xác như hắn bình tĩnh, nên chắc cũng giúp đồ nhỏ con như cậu trấn tĩnh được thôi…



       Về sau này, rõ ràng là ChanYeol chẳng bao giờ nhìn lại được cái lắc tay của mình nữa… Hắn lại một lần nữa tự nhủ rằng, coi như là tặng cho cậu ta đi.






       Một ngày trước khi EXO bước lên sân khấu đầu tiên của mình, ChanYeol đã kéo một chiếc dương cầm to bự vào phòng của hắn và cậu. Hắn nói là cho cậu mượn, chỉ là mượn thôi nhé, nhất định cậu phải trả cho hắn.



       Còn BaekHyun thì nham nhở trả lời rằng cậu sẽ mượn cả đời rồi trả lại cho hắn sau… ChanYeol trưng ra cái mặt đần thưỡn của mình, hắn gãi đầu rồi đành phải chấp nhận cho cậu bạn mượn cả đời.






       Chuyến lưu diễn đầu tiên của họ, BaekHyun đã mệt mỏi và gục lên vai của cậu em út của nhóm… ChanYeol cảm thấy rất không vui, hắn quyết định phải hét vào mặt cái tên thấp lè tè đó.



      “ Này! Chẳng phải tớ đã nói cho cậu mượn vai của mình rồi sao? Chỗ cậu dựa phải là ở đây chứ! ”



       BaekHyun lúc đó ngơ ngác. Một phần vì cậu bé đang rất mệt, một phần vì thấy câu nói của tên kia hình như không đơn giản chỉ có như thế…






       Và rồi đến một hôm, ChanYeol phát hiện ra một chuyện và hệ quả là hắn ngay lập tức quyết định thêm một chuyện khác…



-          Byun Baek! Lần đầu tiên gặp cậu, tớ đã cho cậu mượn cái gì?



-          Khăn tay xấu xí của cậu.



-          Ờ! Teaser đầu tiên của cậu, tớ đã đưa cho cậu cái gì?



-          Lắc tay hộ mệnh cũng rất xấu xí của cậu.



-          Ờ! Trước khi chúng ta lên sân khấu lần đầu tiên, cậu có phải đã “mượn” của tớ cái gì đó không?



-          Piano lại rất là xấu xí của cậu.



-          Chà! Xem ra cậu cũng giữ ối thứ của Park ChanYeol này chứ nhỉ?



-          Cứ xem là thế đi.



-          Thôi thì đằng nào Park ChanYeol này cũng chẳng còn gì để mất... – Hắn kéo tay cậu đặt vào ngực mình – Cậu giữ luôn cả cái này đi. Giữ cho cẩn thận vào đấy! Dễ vỡ lắm đấy!



       Byun BaekHyun biết từ rất lâu rồi, từ lần đầu gặp hắn và điều đó càng được kiểm chứng hơn trong suốt thời gian hắn ở cạnh cậu... Park ChanYeol là một tiểu yêu chuyên làm những việc kì quái...



-          Cái đồ mặt mốc nhà cậu!... Cũng xấu xí nốt...



       Thôi được rồi... Cậu thừa nhận là những việc kì quái của tiểu yêu này rất...



       ... Được rồi... Rất dễ thương!



       Và...



       ...Cả ChanYeol cũng rất dễ thương!



       Cuối cùng thì mấy thứ xấu-xí của ChanYeol đều thuộc quyền sở hữu của Byun BaekHyun. Cho nên hắn đành-phải-tuyên-bố với bàn dân thiên hạ rằng...



       " Tôi là Park ChanYeol... Và tôi thuộc quyền sở hữu của một người tên là Byun BaekHyun... Tôi nói thật đó !"



End.


Fan fic by Shampoo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét